Giá bìa: 129,000 ₫
Giá Phương Nam:103,200 ₫ (đã có VAT)
Tiết kiệm:25,800 ₫ (-20%)
Cũng chẳng nhớ được bìa vẽ như thế nào nữa, giấy màu ngà ngà, tốt hơn hẳn loại giấy đen. Mỗi khi đọc “Quê nhà” lại trèo lên cây me cao vút ở góc vườn con con. Cây me này cũng thuộc dạng khó trèo vì chặt hết cành ngang ở phần gốc, mỗi lần trèo cũng phải mắm môi mắm lợi ngậm sách vào miệng, túi áo dắt thêm gói muối ớt cay xè. Gỗ me dai chắc chứ không giòn như khế “hóc xương gà, sa cành khế”, mẹ vẫn thường bảo thế. Yên vị trên cây me, nghĩa là đã vào tòa lâu đài của mình rồi. Mình vẫn chiếm cứ cây me và coi đó là lãnh địa riêng, cũng có tầng một tầng hai như lâu đài thật. Ngày nhỏ, mình thích leo cầu thang nên chỉ thích nhà hai tầng để được suốt ngày leo (bây giờ ngày nào cũng leo 4 tầng gác, về nghỉ cũng 3 tầng, chán kinh). Đây là một trong những cuốn sách hay nên đọc cho những người thích tác phẩm của Tô Hoài.
Ngồi vắt vẻo trên cây me, mình mở sách ra đọc, vừa đọc vừa ăn me non chấm muối ớt. Aên chả biết đến ghê răng, chỉ biết là vị muối ớt cay cay, vị me non chua chua sao mà hợp vị thế, hợp với cả cuốn “Quê nhà” của Tô Hoài thế. Chuyện cô Ba Trại xuống Hà Nội làm dâu không chồng nhà bà Xuất Vấn, chuyện thời tao loạn con gái cải trang thành trai Ba Trại thành Xuất Nghĩa lãnh đạo dân làng đánh Pháp, chuyện phong tục tập quán Hà Nội thời Pháp mới xâm lược Việt Nam… hấp dẫn quá. Hồi ấy, đọng nhiều nhất trong trí nhớ mình lại là chuyện ăn thịt thủ Ngạc Nhe, Tết Đoan Ngọ ăn rượu nếp, ốc luộc… Cuốn tái bản năm nay cũng sửa chữa đôi chút về câu cú, thêm thắt một vài câu miêu tả tâm trạng…, đọc đến đâu biết đến đấy. Càng đọc, càng thấy thương thân phận con người, thân phận người phụ nữ thời buổi giặc giã, càng thấy nhớ về thời kỳ con người sống nồng hậu, chân tình…
0 nhận xét :
Đăng nhận xét